Sự khác biệt về 'nhiệt độ tình yêu' của nam nữ chính trong "500 Days of Summer"
163 1 0
Khi bắt đầu yêu, không ai có thể dự cảm trước sự ly biệt. Bất cứ ai cũng không chút nghi ngờ mà tin rằng tình yêu của chúng ta là mãi mãi nhưng thực tế thì khác
Khi bắt đầu yêu, không ai có thể dự cảm trước sự ly biệt. Bất cứ ai cũng không chút nghi ngờ mà tin rằng tình yêu của chúng ta là mãi mãi. Tuy nhiên, 'nhiệt độ' trong ánh mắt của người đó từng rất ấm áp giờ bất giác không còn nữa. Tình yêu kết thúc, đau đớn nhưng chúng ta phải buông bỏ để người đó ra đi. Tổn thương của việc thất tình cứ đau đáu trong cuộc sống của mỗi người. Trong rất nhiều những điều hối tiếc và nỗi đau triền miên, chúng ta đắm chìm trong đó, tự hủy hoại bản thân và khóc trong đêm với nỗi sợ mình sẽ chẳng thể yêu lại lần nữa.
Đương nhiên, khi nói ra điều này cũng không có nghĩa tình yêu kết thúc trong thất bại không có bất cứ ý nghĩa nào vào thuở mới đầu. Khi nỗi đau của sự ly biệt đầy tàn nhẫn qua đi thì tất cả sẽ trở thành ký ức, chúng ta ai cũng biết điều này qua vài trải nghiệm của mình. Vì vậy sẽ không có việc ta thấy đau đến chết và cũng không thể ghét ai đó đến độ muốn hủy hoại cuộc sống của người ấy cả. Xem thời gian là liều thuốc chữa lành, xem nỗi buồn như một người bạn và rồi tất cả sẽ qua đi như vốn dĩ nó phải vậy. Trưởng thành, chúng ta phải học cách buông bỏ mọi điều không thuộc về mình để lấy lại sự bình yên cho bản thân.
Có những thứ chúng ta không thể thấy và cũng không thể cảm nhận cho tới trước khi rơi vào cảnh thất tình. Cũng yêu như nhau nhưng giữa ‘tình cảm nam nữ' lại tồn tại một sự khác biệt về nhiệt độ kỳ lạ không thể diễn tả bằng lời. Khi cả hai còn say đắm bên nhau thì khác biệt nhỏ ấy chẳng phải việc lớn lao nhưng đây cũng trở thành lý do mang tính quyết định khiến cả hai phải chia tay. Điều bất hạnh ở đây chính là sự tỉnh ngộ đáng ngạc nhiên này lại tìm đến quá muộn, chỉ sau sự chia ly chúng ta mới nhận ra được. Vậy sẽ phải sao đây? Chỉ cần chúng ta không đứng trước người không còn tình cảm với mình mà nghẹn ngào hỏi một cách đáng thương “Làm sao tình yêu lại thay đổi được chứ?” thì đây cũng là một may mắn.
Sẽ có nhiều bạn còn nhớ bộ phim điện ảnh của Đạo diễn Marc Webb “500 Days of Summer”. Đây là câu chuyện tình yêu trong 500 ngày giữa chàng Tom lãng mạn, thuần khiết tin rằng tình yêu đến như định mệnh với Summer, cô nàng luôn khăng khăng nói không với thứ gọi là định mệnh trong tình yêu. Nóng bỏng và mạnh mẽ như mùa Hè, vì vậy mà tình yêu ngắn ngủi được tạo nên bởi họ cũng kéo theo nhiều sự đồng cảm của người xem. Và trên thực tế, Tom lẫn Summer, một trong hai phải có cuộc thực chiến xem chúng ta chia tay chính vì lỗi lầm của ai.
Thứ gọi là tình yêu, thật khó để cân bằng giữa hiện thực với vận mệnh. Tình yêu mà họ tưởng nhầm rằng chỉ cần đôi ta thích nhau đến chết, không thể sống mà thiếu người kia là được nhưng khi thử bắt đầu yêu lại không hề vậy. Giống như câu nói của một nhà thơ nào đó – Việc anh đến là điều tôi không biết trước được. Vì tôi phải đảm đương không chỉ hiện tại của anh ấy, người đang đứng trước mắt tôi mà cả quá khứ với tương lai không thể đoán định của tôi với anh ấy nữa.
Khi tình yêu rời bỏ ta
Dù Tom mơ ước trở thành kiến trúc sư nhưng hiện tại anh chỉ là nhân viên công sở bình thường. Và rồi một ngày, cô thư ký mới tên Summer xuất hiện ở công ty. Và trực giác đến, chính là cô ấy, cuối cùng thì tình yêu định mệnh cũng xuất hiện trước mình. Sự thật là anh cũng đang mộng tưởng hoàn hảo về tình yêu, cái gì đó chân thật như chính con người mình vậy. Nếu có người nào đó mà tôi phải gặp một cách chân tình thì ngày sa vào lưới tình khi gặp gỡ nhau nhất định sẽ tới. Giờ thì với Tom, Summer chính là người đó. Summer sở hữu ngoại hình xinh xắn, đôi mắt sâu, dịu dàng; khi cười lại như hương hoa lan tỏa khiến đối phương thấy dễ chịu. Khi ở cùng cô ấy, Tom có tự tin trong mọi việc kể cả trở thành siêu nhân theo một cách nào đó đi nữa. Dù vướng bận bởi việc kiếm sống nhưng chỉ cần 1 lời từ Summer thì bất cứ lúc nào, anh cũng có thể mở ra lần nữa ước mơ đã bị kìm giữ bấy lâu.
Tuy nhiên, Summer hơi khác với Tom. À không, phải là khác nhiều mới đúng. Chịu đựng cảnh ly hôn của bố mẹ từ bé, cô trải qua khoảng thời gian đau đến tột cùng và không tin vào những kiểu như tình yêu nam nữ. Hơn nữa, khi ai đó nói đây là tình yêu định mệnh thì nó chỉ là câu chuyện quá đỗi nực cười với cô. Đối với Summer, Tom đơn giản chỉ là người con trai mà cô đang gặp gỡ, không hơn không kém. Người con gái biết tình yêu như trò tiêu khiển trong khoảnh khắc, đó chính là Summer.
Khác với mong ước của Tom là vận mệnh mà anh không thể tránh khỏi, đó là khi ly biệt tìm tới hai người. Bạn có thể trông chờ gì hơn ở người con gái thậm chí không thể nhớ ca khúc mà bạn đã cố gắng ghi âm trong CD? Và bạn có thể yêu người con gái không thể nghe lời bộc bạch cũng như sự thành tâm của bạn gửi gắm vào tiêu đề và từng lời ca? Đương nhiên, đứng trên lập trường của Summer thì không phải là không còn gì để nói. Một kẻ tin vào định mệnh không chút hiện thực, nếu đã yêu thì phải tiến tới hôn nhân – trên thực tế có rất nhiều người còn non trẻ mang dòng suy nghĩ này. Anh chàng hẳn sẽ nặng lòng với suy nghĩ rằng định mệnh đã sai trái thế nào khi cho anh gặp Summer luôn tìm kiếm nguồn vui mới. Tuy nhiên, đây thật sự là tình cảnh điên rồ. Cô nàng từng phủ nhận hôn nhân và hét lên cái tên tự do đến vậy mới đó đã là người con gái của một chàng trai khác, lại còn trở thành vợ người ta nữa. Kiểu giống như khoe khoang rằng tôi cuối cùng cũng gặp được tình yêu như vận mệnh cuộc đời mà bạn vẫn hay nói.
Tom đau đớn và quằn quại trước sự phản bội của Summer giống như con thằn lằn bị cắt mất đuôi. Cuối cùng, anh chàng nghỉ việc, rơi vào tình trạng mất phương hướng. Và tất cả mọi thứ đều được thời gian giải quyết. Ngày tròn 500 ngày kể từ lúc gặp gỡ và chia tay Summer, Tom tình cờ gặp được một nàng ở công ty mình tới phỏng vấn. Đúng vậy, tình cờ. Giờ thì Tom không còn tin vào những thứ như kỳ tích, vận mênh, sự tất yếu nhưng dù vậy, nếu có một điều mà anh không thể chối từ thì tôi nghĩ đó chính là sự ngẫu nhiên. Mùa Thu trong lành tìm tới sau khi anh vượt thắng được cơn mưa rào quá dữ dội suốt mùa Hè. Đến cả tên cũng nói lên một tình yêu mới - Autumn. Giống sự luân chuyển của thời gian, Hè qua Thu tới, như một lẽ thường tình.
Mọi nhân duyên trên đời đều không kéo dài mãi. Giây phút rung động chỉ trong chốc lát, tình yêu giống như quả táo được lột sẵn vỏ dần dần biến đổi. Vì vậy không biết chừng ta phải nói thứ không thay đổi không phải tình yêu mới đúng. Nhưng đừng lo. Như các bạn cũng biết, với cái gọi là sự lãng quên thì con người chúng ta chẳng phải là loài vật luôn mang trong đầu cách giải quyết mọi thứ như thuốc dự phòng mà sống hay sao? Một ngày nào đó, ta sẽ nhận ra giây phút người ấy rời bỏ ra đi là điều đương nhiên để một điều khác tốt đẹp hơn, xứng đáng hơn tìm đến. Nhất định, khoảnh khắc ấy sẽ đến.
“500 Days of Summer”
Đạo diễn: Marc Webb
Diễn viên: Joseph Gordon-Levitt, Zooey Deschanel
Editor: Su
Source: Graphy Magazine, 1boon
Ying
3 người theo dõi
Từ khóa:
Cảm nhận về phim, 500 Days of Summer, Joseph Gordon-Levitt, Zooey Deschanel